Phiên tòa kết thúc với bản án 12 năm tù dành cho bị cáo N.T.K (sinh năm 2003, trú huyện Vạn Ninh). Cha mẹ nuôi của K. thẫn thờ ngồi thêm một lát, rồi ông bà lặng lẽ dắt nhau ra về. Có lẽ, chẳng bao giờ họ ngờ có ngày phải tham dự phiên tòa, lại càng chẳng muốn phải tham dự với nhiều tư cách tố tụng như vậy, bởi họ vừa là cha mẹ đẻ của bị hại, vừa là cha mẹ nuôi của bị cáo. Tất cả đã thay đổi sau một lần xích mích.
Tại phiên tòa phúc thẩm, ban đầu, 3 trong 8 bị cáo có kháng cáo vẫn cho rằng, có nợ thì phải đòi, họ làm căng cũng vì mong đòi được nợ, chứ không nghĩ lại phạm tội cướp tài sản. Sau đó, các bị cáo mới ngậm ngùi thừa nhận, họ đã chọn sai cách hành xử.
Không còn bình tĩnh như ở phiên tòa sơ thẩm, đến phiên tòa phúc thẩm, sau khi nghe hội đồng xét xử tuyên bác kháng cáo, giữ nguyên mức án tử hình về tội vận chuyển trái phép chất ma túy, bị cáo N.T.T (sinh năm 1998, trú tỉnh Quảng Trị) đứng sững một lúc, rồi nặng nề lê bước về nơi giam.
Bị cáo N.H.A (sinh năm 1995, trú TP. Cam Ranh) có vẻ ngoài sáng sủa, trí thức, nói năng lưu loát nên làm nhân viên môi giới bất động sản không mấy khó khăn. Thực tế, khi H.A đã nghỉ việc ở công ty, vẫn có khách hàng tin tưởng nhờ chuyển tiền thanh toán tiếp.
Cả 2 lần mở phiên tòa vụ án C.V.B (sinh năm 1991, trú huyện Khánh Vĩnh) giết người là 2 lần người dự phiên tòa chứng kiến nước mắt của 2 người mẹ, một là mẹ đẻ bị hại, cũng là mẹ vợ của bị cáo; còn người kia là mẹ đẻ của bị cáo.
6 bị cáo (cùng trú TP. Nha Trang) liên quan trong vụ án giết người, che giấu tội phạm và không tố giác tội phạm đều còn khá trẻ. Diễn biến vụ án, qua lời khai của bị cáo đầu vụ dường như đều đã được che đậy để lấy được cảm thông của mọi người. Nhưng những lời khai của các đồng phạm lại phản mong muốn đó và cho thấy lối suy nghĩ khó chấp nhận.
Bị cáo T.V.Q (sinh năm 1985, trú TP. Cam Ranh) có dáng vẻ chậm chạp, già hơn rất nhiều so với tuổi thật. Nhìn bề ngoài, thật khó tin Q. có thể ra tay đâm một phụ nữ.
Bị cáo N.V.V (sinh năm 1990, trú huyện Vạn Ninh) có cách nhìn trợn trạo, dễ khiến người ta mất thiện cảm. Sau khi nghe bị cáo V. thanh minh về hành vi giết người và nghe lời trình bày của nhân chứng, bị hại, nhiều người càng cho rằng, cảm giác của họ chuẩn xác.
Vụ án V.T.C (sinh năm 1991, trú thị xã Ninh Hòa) phạm tội giết người căng thẳng từ phiên sơ thẩm đến phiên phúc thẩm bởi phía bị hại rất bức xúc, yêu cầu phải xử lý bị cáo thật nghiêm.
Bị cáo P.X.N (sinh năm 1984) có vẻ ngoài lì lợm, nhếch nhác, có lẽ do một thời gian dài sống lang thang. N. đã chứng tỏ độ táo tợn khi liên tiếp phạm tội, tội sau nghiêm trọng hơn tội trước. Tuy vậy, trước tòa, bị cáo tỏ vẻ rất thành khẩn, khai một mạch diễn biến vụ án, nhưng lại vờ quên những tình tiết có thể gây bất lợi cho bản thân.
Đứng trước bục xét hỏi tại phiên tòa phúc thẩm là đôi vợ chồng T.T.L.Q (sinh năm 1988) và N.T.T (sinh năm 1983), cùng trú thị xã Ninh Hòa. Ngoài họ, còn có bị cáo N.T.L (sinh năm 1965), mẹ đẻ của Q., xin xét xử vắng mặt vì bệnh. Vì sao cả gia đình vướng vòng lao lý là câu hỏi mà người dự thắc mắc khi khai mạc phiên tòa.
Bị cáo N.M.Đ (sinh năm 2006, trú TP. Cam Ranh) phạm tội giết người khi ở tuổi 15. Người dự phiên tòa có thể hiểu sự nông nổi của vị thành niên, nhưng nhiều người không đồng tình cách bị cáo ngụy biện cho mình cũng như phản ứng của cha mẹ Đ.